Chớ Có

Nào xin bởi biết đã qua rồi
Chớ có nhờ sang lại đấm bòi
Cắm cọc từng khi vào rạch nổi
Xâu sào mỗi độ tới dòng trôi
Lên bờ chắc cũng liền xoa đít
Đến bến thì đang cứ vẫy vòi
Muốn hỏi đò ơi sao chẳng nhớ
Mai thuyền liệu trở nữa hay thôi

Hải Đỗ Tiến

Chỗ Hiểm

Chỗ hiểm đo nào độ mấy gang
Mà sao chẳng kín hỡi cô nàng
Đêm về khỉ rúc chờ chân dạng
Sớm lại chim mò đợi háng dang
Lãng tử rồi yêu đừng vét máng
Anh tài bỗng ghét chớ đào hang
Ngờ đâu đụng phải càng lai láng
Chả rõ bao giờ mới được phang

Hải Đỗ Tiến

Giếng Ông

Giếng lạ trong lành vẫn của ông
Kìa xem chỗ đó tỏa hương nồng
Bên lề đỏ quạch dòng luôn tắc
Ở giữa đen ngòm mạch cứ thông
Bụi cỏ nhìn thưa quàng mỗi mép
Cầu phao ngó dậm phủ đôi cồng
Dân làng đã biết nơi thầm mộng
Thả Nguyệt vào đây sẽ hóa rồng

Hải Đỗ Tiến

Tự Đòi Đưa

Họa thơ Hương Lan
Chành ra ba góc da còn thiếu
Khép lai đôi bên thịt vẫn thừa

Chành thế rồi nên nó cũng vừa
Ra ngoài chẳng nhẽ tự đòi đưa
Ba lần muốn gửi, người yêu hứa
Góc lượt kêu, dăm bạn thích lừa
Da sạm lo ngày thêm nắng nữa
Còn trời hết buổi tủi sầm mưa
Thiếu gì những lúc cho mầu lửa
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa

Hải Đỗ Tiến

Mèo Chơi Đuổi Chuột

Thấy lão qua nhòm bảo lại vô
Này xem cuộc sống quả xô Bồ
Ta dồn bẩy chén còn không độ
Nó ngậm năm bầu cũng đủ đô
Chỉ tại trong lòng luôn bóng vỗ
Nào hay chốn dạ mãi duyên vồ
Mèo chơi đuổi chuột rồi nên cố
Dẫu phải truy tìm mượn tám cô

Hải Đỗ Tiến

Ruộng Bên Làng

Ruộng đó bên làng dẫu chả hay
Thằng đôi chú một bỏ công dày
Đầu khe ướt sũng bà khơi chảy
Cuối rạch khô cằn lão thả phay
Vẫn bởi cày sâu đành gạn máy
Rồi do cuốc bẫm phải cau mày
Xem rằng thấy đủ cong giò chạy
Hỏi khẽ sao đời muốn được say

Hải Đỗ Tiến

Vẫn Như Vừa

Nđt, ltvt, ntvv, nv

Lại thấy nhân tình thủa đã xưa
Mà bao kỷ niệm vẫn như vừa
Nơi lòng nghĩ tới hôm tìm lựa
Chốn dạ mơ về buổi tiễn đưa
Mãi xót vài khi bùng ngọn lửa
Rồi đau mỗi độ gánh thân lừa
Bây giờ mới hiểu còn đâu nữa
Chỉ hãi ân nồng chịu nắng trưa

Hải Đỗ Tiến

Nhỏ Giọt Sầu

Lạnh lẽo quê nhà đã bấy lâu
Nào xem ở đó có duyên đầu
Cha còn dạy dỗ cho mà thấu
Mẹ cũng khơi bày để lại thâu
Vẫn thế nơi lành chim đến đậu
Luôn rồi chỗ ngọt kiến về châu
Giờ đây thấy được tim cào cấu
Mới hiểu người xa nhỏ giọt sầu.

Hải Đỗ Tiến

Thiếu Nữ Làng Tôi

Thiếu nữ làng tôi thật Mỹ miều
Nên rồi được thể cũng làm kiêu
Vài em dáng thả bên hàng liễu
Mấy bạn hình buông ở dãy điều
Lãng tử trông nhìn mong ả điệu
Anh tài mộng thấy ngỡ nàng siêu
Nhiều ông bóng bẩy đưa đồ hiệu
Tại muốn cùng ai mỗi buổi chiều

Hải Đỗ Tiến

Thế Cuộc

Trời nam thế cuộc chả ai bàn
Chỉ mỗi thân mình dạ bất an.
Kẻ sĩ âm thầm leo bậu khán
Bầy con lặng lẽ kéo khe màn
Nên sầu nguyệt tỏ hoa rời tán
Lỡ tủi đồng xanh dế dạo đàn
Thức dậy tôi nhìn trăng đã tản
Trời nam thế cuộc chả ai bàn

NĐT
Hải Đỗ Tiến