Nặng Sâu

Có phải đôi mình mãi nặng sâu
Tình yêu đó đượm chả sai mầu
Ân nồng thuở ấy càng gom đậu
Phận thắm bây giờ đã nhả châu
Vẫn gửi chân thành cho dạ thấu
Đừng trao bất nghĩa để tâm sầu
Xem thì cuộc sống không còn ẩu
Bởi nhẽ thương rồi sáng vạn câu

Hải Đỗ Tiến

Tình Ta

Họa thơ Hương Lan

Tình ta thấy đã được bao mùa
Đủ có hương nồng lẫn vị chua
Phận số hơi mờ anh chải giũa
Niềm yêu quá tỏ chị bông đùa
Qua kỳ khổ dạ đầy nương lúa
Tới thuở đau mình đẫy lọn tua
Vẫn ghét duyên thầm sao bị bủa
Rồi nên tính chuyện ở trong chùa

Hải Đỗ Tiến

Trai Phòng Đơn

Họa thơ Hương Lan

Ngại quá bây giờ chỉ vẫn không
Phòng đơn gối một chả ai bồng
Em còn ngỡ nhận kêu bằng chú
Nhỏ đã mơ quàng gọi chính ông
Dẫn buổi oi nồng xua giấc mộng
Rồi đêm lạnh lẽo kéo chăn gồng
Anh nằm ước sẽ khi cùng thỏa
Bởi lẽ cho người được ngó trông

Hải Đỗ Tiến

Trần Gian

Trần gian chỗ ngự vốn bao đời
Sắc dục luôn tràn mãi chả vơi
Vẫn hiểu yêu người hay lại tới
Còn thông mến kẻ sẽ qua mời
Tơ hồng thuở ấy ngày đêm đợi
Sợi thắm khi nào buổi bữa khơi
Muốn cậy ân tình đâu chẳng hỡi
Gần như số phận của ông trời

Hải Đỗ Tiến

Cái Hang Rồng

NĐT

Chành ra bỗng lộ cái hang rồng
Ngỡ tưởng sâu nào lại hóa nông
Chính giữa gồ lên hòn đảo động
Liền bên lõm xuống mộ non bồng
Anh hùng xỏ mãi trăm lần trống
Lãng tử khơi hoài mấy bận thông
Hiểu rõ nơi này như miệng Cống
Vào xem thỏa mãn giấc mơ nồng

Hải Đỗ Tiến

Chớ Có

Nào xin bởi biết đã qua rồi
Chớ có nhờ sang lại đấm bòi
Cắm cọc từng khi vào rạch nổi
Xâu sào mỗi độ tới dòng trôi
Lên bờ chắc cũng liền xoa đít
Đến bến thì đang cứ vẫy vòi
Muốn hỏi đò ơi sao chẳng nhớ
Mai thuyền liệu trở nữa hay thôi

Hải Đỗ Tiến

Chỗ Hiểm

Chỗ hiểm đo nào độ mấy gang
Mà sao chẳng kín hỡi cô nàng
Đêm về khỉ rúc chờ chân dạng
Sớm lại chim mò đợi háng dang
Lãng tử rồi yêu đừng vét máng
Anh tài bỗng ghét chớ đào hang
Ngờ đâu đụng phải càng lai láng
Chả rõ bao giờ mới được phang

Hải Đỗ Tiến

Giếng Ông

Giếng lạ trong lành vẫn của ông
Kìa xem chỗ đó tỏa hương nồng
Bên lề đỏ quạch dòng luôn tắc
Ở giữa đen ngòm mạch cứ thông
Bụi cỏ nhìn thưa quàng mỗi mép
Cầu phao ngó dậm phủ đôi cồng
Dân làng đã biết nơi thầm mộng
Thả Nguyệt vào đây sẽ hóa rồng

Hải Đỗ Tiến

Tự Đòi Đưa

Họa thơ Hương Lan
Chành ra ba góc da còn thiếu
Khép lai đôi bên thịt vẫn thừa

Chành thế rồi nên nó cũng vừa
Ra ngoài chẳng nhẽ tự đòi đưa
Ba lần muốn gửi, người yêu hứa
Góc lượt kêu, dăm bạn thích lừa
Da sạm lo ngày thêm nắng nữa
Còn trời hết buổi tủi sầm mưa
Thiếu gì những lúc cho mầu lửa
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa

Hải Đỗ Tiến

Mèo Chơi Đuổi Chuột

Thấy lão qua nhòm bảo lại vô
Này xem cuộc sống quả xô Bồ
Ta dồn bẩy chén còn không độ
Nó ngậm năm bầu cũng đủ đô
Chỉ tại trong lòng luôn bóng vỗ
Nào hay chốn dạ mãi duyên vồ
Mèo chơi đuổi chuột rồi nên cố
Dẫu phải truy tìm mượn tám cô

Hải Đỗ Tiến