Hãy để mà nghe thật phũ phàng,
Bao lời nghiệt ngã phải đèo mang
Nhân tình thế sự ngàn chua xót,
Số kiếp vòng đời vạn trái ngang.
Gió dập cành hoa tàn sắc thắm,
Mưa sa ngọn cỏ úa màu vàng.
Rồi suy cảm thấy lòng thêm nặng,
Biết tỏ cùng ai nỗi đoạn tràng.