Mãi Khuyết

Tình duyên bạc bẽo phải xa rời
Phận kiếp im lìm giữa biển khơi
Chỉ thấy nàng xuân còn chữ đợi
Nào hay nguyệt lão hết câu mời
Xưa cài nghĩa tỏ đều hai chốn
Trước ủ ân nồng chẵn một nơi
Hạnh phúc dần buông vì bởi lẽ
Đời nay mãi khuyết tại ông trời

Hải Đỗ Tiến

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.